$997
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Lode88 info. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Lode88 info.Anh L., chủ một quán bánh canh vỉa hè bán hơn 5 năm ở Q.5 cho biết việc giữ an toàn vệ sinh thực phẩm luôn được quán coi trọng nhất, bởi nếu có xảy ra vấn đề gì, quán sẽ "lãnh đủ".️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của Lode88 info. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ Lode88 info.Nhiều năm qua, bà với cô con gái cùng nhau lủi thủi trong căn nhà cấp 4 xập xệ. Tài sản giá trị nhất chỉ là chiếc giường mà hai mẹ con bà Chín nằm. Ngày qua ngày, bà tần tảo sớm hôm, không nề hà bất cứ công việc gì, hễ trong làng có ai thuê làm việc gì bà đều nhận, miễn có tiền để lo cho con. Hai mẹ con cứ thế mà nương tựa nhau sống qua ngày. Tuy nhiên, từ nhỏ sức khỏe đã yếu, cộng với nhiều năm làm lụng vất vả, nên bà Chín cũng đang mang trong mình nhiều bệnh tật. Đã vậy, tai họa lại tiếp tục ập đến với người phụ nữ khốn khổ này. Mới đây, trong lúc đi làm, không may bà bị tai nạn gãy chân, phải nằm viện điều trị suốt mấy tháng liền, khó khăn lại chồng chất khó khăn. Từ ngày đó, mọi sinh hoạt đều phải nhờ người thân hoặc hàng xóm giúp đỡ. "Con đau nên la hét cả ngày. Chưa kể đến những đêm con lên cơn co giật, tôi đã phải thức trắng đêm, không biết làm gì hơn ngoài việc ngồi dựa vào vách mà ôm con rồi vuốt cho qua cơn đau. Không biết những ngày tháng tiếp theo của hai mẹ con sẽ ra sao nữa", bà Chín thở dài.️
Còn Nguyễn Như Quỳnh (23 tuổi), ngụ tại đường Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.22 Q.Bình Thạnh (TP.HCM), thì tranh thủ 5 ngày nghỉ lễ để về quê. Trong những ngày được về nhà, Quỳnh dành nhiều thời gian nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ để nạp năng lượng và đặc biệt là tận hưởng những phút giây được ở bên người thân. Vì vậy, khi kết thúc kỳ nghỉ lễ để quay lại thành phố làm việc Quỳnh vẫn có một chút lưu luyến.️
Hôm đó, Tâm không chạy trong mơ nữa. Cô chạy ngoài đời thực, giữa khuya - khi phố xá đã lặng tờ, chỉ còn một vài người hành khất sửa soạn chỗ ngả lưng tìm giấc ngủ tạm bợ trước một mái hiên. Tâm vừa chạy vừa khóc, chính xác là cô gào thét. Thằng con trên tay cô đã mềm oặt, môi tím vì những cơn khó thở bất ngờ ập đến. Cô chạy được một đoạn thì nghe tiếng chồng cũng chạy theo. Anh quát lớn: "Đợi anh lấy xe!". Nhưng dường như tai cô đã đông đặc, chỉ có thể nghe được mỗi nhịp tim yếu ớt của con mình. Khi nào thì người ta có sức mạnh thật kỳ lạ? Ngay lúc này đây, khi đứa con đang trong cơn nguy hiểm. Thay vì trông chờ vào chồng, cô đã bật dậy như lò xo, ẵm đứa nhỏ lao đi vùn vụt qua dãy phố. Cô cảm giác mình đang bay, không phải là chạy trên mặt đất nữa. ️