₫shbet vin
shbet vin-Xuyến làm công nhân vệ sinh, ca làm việc của chị từ sáu giờ chiều đến hai giờ sáng. Hết giờ, nếu việc chưa xong vẫn làm tiếp. Chị thường kết thúc lúc ba giờ, về đến nhà thì đêm đã trôi qua. Chợp mắt được một chút, sáu giờ sáng chị soạn hàng ra khu công nghiệp Tân Bình bán. Xuyến bán đủ thứ linh tinh, khẩu trang, áo nón chống nắng, gương chiếu hậu, hộp quẹt, dép tổ ong, dép nhựa… Quân, chồng chị vừa sửa xe, bơm hơi vá ép bên cạnh vừa tranh thủ chạy xe ôm. Quân thương chị vất vả, giấc ngủ chẳng tròn, bảo chị cứ ngủ thêm, để anh trông hàng cho chị. Trong khi Xuyến đon đả mời chào, khách không mua món này sẽ mua món khác, thì chồng chị ai hỏi gì nói nấy, bán không được bao nhiêu. Gặp lúc khách kêu chạy xe, không ai bán. Xuyến tiếc, tự mình ra ngồi đến mười giờ, đường sá thưa người chị mới về, chợ búa cơm nước cho cả nhà. Trưa mệt mỏi ngủ một chút, thức dậy loay hoay dọn dẹp, chẳng mấy chốc đến giờ vào ca. Yên, con gái đầu, và Bình, con trai kế, học buổi sáng, chiều vừa thay Xuyến bán hàng vừa tranh thủ học bài. Yên và Bình chỉ cách nhau một tuổi. Yên học giỏi lại giỏi việc nhà, phụ giúp mẹ rất nhiều. Bình cũng ngoan ngoãn chăm chỉ học hành. An đang học mầm non. Ngày nghỉ học, sáng An theo ba mẹ ra chỗ bán, trưa Xuyến dắt con về cùng mình. Chiều tối chị đi làm thì Yên về trông em, Bình ở lại bán tiếp đến tối muộn mới về nhà. Cuộc sống tuy vất vả nhưng tràn đầy tình thương.
shbet vin-Xuyến làm công nhân vệ sinh, ca làm việc của chị từ sáu giờ chiều đến hai giờ sáng. Hết giờ, nếu việc chưa xong vẫn làm tiếp. Chị thường kết thúc lúc ba giờ, về đến nhà thì đêm đã trôi qua. Chợp mắt được một chút, sáu giờ sáng chị soạn hàng ra khu công nghiệp Tân Bình bán. Xuyến bán đủ thứ linh tinh, khẩu trang, áo nón chống nắng, gương chiếu hậu, hộp quẹt, dép tổ ong, dép nhựa… Quân, chồng chị vừa sửa xe, bơm hơi vá ép bên cạnh vừa tranh thủ chạy xe ôm. Quân thương chị vất vả, giấc ngủ chẳng tròn, bảo chị cứ ngủ thêm, để anh trông hàng cho chị. Trong khi Xuyến đon đả mời chào, khách không mua món này sẽ mua món khác, thì chồng chị ai hỏi gì nói nấy, bán không được bao nhiêu. Gặp lúc khách kêu chạy xe, không ai bán. Xuyến tiếc, tự mình ra ngồi đến mười giờ, đường sá thưa người chị mới về, chợ búa cơm nước cho cả nhà. Trưa mệt mỏi ngủ một chút, thức dậy loay hoay dọn dẹp, chẳng mấy chốc đến giờ vào ca. Yên, con gái đầu, và Bình, con trai kế, học buổi sáng, chiều vừa thay Xuyến bán hàng vừa tranh thủ học bài. Yên và Bình chỉ cách nhau một tuổi. Yên học giỏi lại giỏi việc nhà, phụ giúp mẹ rất nhiều. Bình cũng ngoan ngoãn chăm chỉ học hành. An đang học mầm non. Ngày nghỉ học, sáng An theo ba mẹ ra chỗ bán, trưa Xuyến dắt con về cùng mình. Chiều tối chị đi làm thì Yên về trông em, Bình ở lại bán tiếp đến tối muộn mới về nhà. Cuộc sống tuy vất vả nhưng tràn đầy tình thương.