Giữa năm 1973, chàng trai Đặng Anh Lương được tuyển vào Trường trung cấp Đo đạc và bản đồ, thuộc Cục Đo đạc bản đồ nhà nước (thành lập năm 1971, nay đã sáp nhập thành Trường đại học TN-MT Hà Nội).
Chị cho biết sau lần đó chị thấy chuyện đưa con đi chơi không quá đáng sợ như mọi người nói nên tiếp tục hành trình đến khoảng 30 tỉnh, thành khác. Đi nhiều nơi, làm quen với bạn mới, con chị ngày càng dạn dĩ hơn, trong khi lúc trước chỉ gặp người lạ là khóc òa lên. Mỗi năm, chị Liễu lên kế hoạch đưa con đi chơi ít nhất 4 lần, chuyến dài nhất khoảng 10 ngày. Chưa kể những lần đi công tác ở các tỉnh, chị luôn mang con theo cùng cho bé trải nghiệm, làm quen với sinh viên.
Có nguồn gốc từ vùng Địa Trung Hải, các món ăn từ Ý và Hy lạp, đặc biệt là những món salad, luôn làm xiêu lòng các thực khách không chỉ bởi hương vị lạ, mát, độc đáo mà còn bởi màu sắc đẹp mắt và dưỡng chất đa dạng.
Kỹ sư Tán Thịnh cho biết, vì việc "chạy thử" diễn ra ban ngày nên chỉ phun lửa 3 lần mà không phun nước vì có thể gây ướt cho người đi đường.
Không biết lão căn cứ vào đâu để có suy nghĩ ấy, hình như trải qua cảnh khốn khó, lão đã cảm nhận được một điều rất giản đơn: những người nghèo thường hay mặc cảm. Rốt cuộc, lão vẫn sợ người ta không còn chỗ ăn cơm. Cơm lão rẻ nhất thành phố, lại được khuyến mãi thêm ca trà đá miễn phí. Ai có tiền thì gửi, không có thì cứ thủng tha thủng thẳng, lão ghi ghi chép chép vào quyển sổ treo bên bàn nước, ngầm hiểu là sổ ghi nợ. Có khi, tình cờ nghe được mấy anh chàng sinh viên cần tiền đóng học phí mà cha mẹ chưa kịp gửi lên, người này cần tiền về quê, người kia mẹ già đang nằm viện, lão chẳng ngần ngừ, vuốt mấy đồng bạc lại cho thẳng, bảo họ cứ cầm về mà lo việc, khi nào có hẵng hay. Lão chả bao giờ nhắc, và cũng chả bao giờ đòi. Điều quan trọng nhất với lão là cứ mỗi trưa, lão lại được nghe cái âm thanh sôi động của những cư dân thu nhập thấp từ các nẻo đường tụ về, tề tựu đông vui. Lão chẳng bao giờ ship cơm đi bất cứ nơi đâu, dù người ta có đặt bao nhiêu đơn đi nữa.
Bố mẹ Diệu đang chúc rượu họ hàng đằng kia. Cái trâm búi tóc hôm trước Diệu tặng lấp ló sau mái tóc muối tiêu của mẹ. Còn ba đang cười khà khà trước câu đùa của người quen. Nếp nhăn trên trán ông giãn dần ra. Nụ cười bớt nét gượng gạo. Mừng quá…
8.77GB
Xem647.21MB
Xem61.8121.64MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
vn68 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
121fb9302tn
2025-07-18 21:45:54 gamevui
752kết chung kết world cup 2022
2025-07-18 21:45:54 Thần Tài 777
516hướng dẫn chơi tá lả
2025-07-18 21:45:54 Khuyến nghị
700win55
2025-07-18 21:45:54 Khuyến nghị