Ngoài yêu trẻ, cô Hà còn có nét chữ rất đẹp. Những nét chữ của cô giáo này trông rất uyển chuyển, thanh thoát. Với cô Hà, “nét chữ là nết người”, vì vậy cô luôn chỉn chu trong từng con chữ.
Không có ruộng, vườn nên hằng ngày vợ chồng chị Huyên Niê đi làm thuê nương, rẫy, hái cà phê cho người ta hoặc ai thuê gì làm đó. Trung bình mỗi người kiếm được 200.000 đồng/ngày, có ngày không kiếm được đồng nào.
Tuy mỗi người mỗi cảnh nhưng giống nhau ở chỗ đều đến với cái nghề mộc này khi tuổi đã xế chiều, lúc cái nghề mà họ đeo đuổi từ trẻ giờ không thể kiếm ra tiền mà cũng có khi do thời cuộc thay đổi nên đành gác đao, xếp kiếm. Những lúc trà dư tửu hậu ai cũng giành nhau kể về cái quá khứ oanh liệt của mình, toàn những nghề không chỉ độc mà còn lạ nữa. Tám Sung từng hái ra tiền với nghề làm vàng mã suốt mấy chục năm qua nhờ đôi tay khéo léo. Nhưng giờ người ta thích những thứ nhanh gọn lẹ, càng rẻ càng tốt chứ không cầu kỳ như xưa nên thành ra ông thất nghiệp. Ba Đảnh từng là công nhân xây dựng điện nên làm mê mẩn mọi người bằng những câu chuyện lên rừng xuống biển theo những công trình rày đây, mai đó. Sáu Hạnh là thợ vẽ quảng cáo bảng hiệu từng ăn nên làm ra, nay bỏ nghề vì không theo kịp với kỹ thuật in ấn hiện đại. Bảy Hiếu thì ngưng công việc trưởng đội an ninh một siêu thị lớn sau nhiều lần bị kẻ xấu chặn đường truy sát. Còn Năm Dụng đã từng là chuyên viên đạo cụ cho các đoàn làm phim. Đặc biệt có Hai Phúc, bartender nổi tiếng một thời ở các nhà hàng lớn ở bến Ninh Kiều chớ đâu có đùa. Nói chuyện rượu ngoại đố ai qua mặt được ổng. Lạ ở chỗ ai cũng tự hào với công việc trước đây của mình trong lúc cái nghề thợ mộc đang nuôi sống họ từng ngày thì không được nhắc đến. Cứ gọi thợ mộc cho oai chứ phần đông chỉ là sắp sửa thành thợ hay xém thợ thôi. Do ông nào cũng tập tễnh học nghề vào cái tuổi bên kia sườn dốc, lúc mắt mờ tay run nên làm sao nói chuyện năng suất, hiệu quả ở đây cho được. Nhỏ tuổi nhất trong cái xưởng này là thằng Nhóc, tại cái tên ông bà già hồi đó đặt thôi, nó cũng ngoài 30 chớ nhỏ nhít gì nữa. Quê nó nghe đâu ở miệt Thứ, U Minh gì đó lên đây làm rồi tối ở lại trông coi cái xưởng luôn. Ông Sáu là người sống tình cảm, thấy ai có hoàn cảnh khó khăn cũng đều giúp đỡ. Nhưng ở đời mà, sống sao cho vừa lòng tất cả, có người độc mồm, độc miệng nói cái này là trại xã hội, trại từ thiện chớ có phải cái trại mộc đâu. Nhiều khi nghe được cũng buồn nhưng ông Sáu cứ im lặng mà làm theo những điều mình cảm thấy đúng.
"Tôi cho rằng bản chất của học văn là tìm ra vẻ đẹp của cuộc sống dù cuộc sống còn thô mộc và lắm khi xấu xí, không phải đợi cuộc sống đẹp rồi mới ca tụng. Tương tự vậy, không nên đợi đề hay rồi mới bảo đó là bản chất của học văn, quan niệm dở hay cũng tùy cảm nhận. Tôi nghĩ không có gì hoàn hảo, không thể làm vừa lòng tất thảy, chỉ là bản thân ta nên tự tạo ra suy nghĩ tích cực và góp phần làm đẹp thêm cho ngành giáo dục, cho môn học, bằng sự sáng tạo của chính mình", thạc sĩ Mộng Tuyền nêu ý kiến.
“Bánh ở đây chất lượng, giá cả cũng vừa phải, không có mắc nên tôi cứ vậy mà mua. Nhà tôi cũng gần ở đây nữa. Nói chung mình mua ở đây quen rồi, ăn mấy chỗ khách không hợp. Gần tết, tôi ghé lại mua bánh lá liễu để cúng", vị khách bày tỏ.
Bên cạnh giải đấu thể thao kịch tính lần đầu tiên có mặt tại Việt Nam, chuỗi các sự kiện văn hóa - giải trí sôi động và đầy hấp dẫn sẽ được diễn ra tại Phu Quoc Marina xuyên suốt 3 ngày diễn ra giải đấu.
8.53GB
Xem8.95B
Xem377.89MB
Xem95.64MB
Xem2.59GB
Xem358.26MB
Xem65.3493.54MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
xổ số miền bắc ngày 9 tháng 8 khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
422Big79 web
2025-04-10 05:17:50 ket qua euro dem qua
161QQ101
2025-04-10 05:17:50 Qh88 casino
285today lotto results
2025-04-10 05:17:50 Khuyến nghị
700live trên tiktok
2025-04-10 05:17:50 Khuyến nghị