Nếu bạn không thích sự ngột ngạt thì hãy thiết kế theo dạng không gian mở nhé!
"Nhiều quán bún, phở, hủ tiếu… thời gian gần đây cũng âm thầm tăng giá. Trước đây khi đi ăn, tôi thường phải yêu cầu ít bánh phở, ít bún còn gần đây thì nhiều nơi dù không yêu cầu nhưng ăn xong vẫn không thấy đủ no vì số lượng đã giảm đáng kể, nhất là thịt đi kèm. Vậy nên tôi thường chọn bánh mì nhưng một ổ bánh mì thịt giá bình dân cũng 25.000 - 30.000 đồng, rất ít chỗ bán 20.000 đồng như trước. Lương chưa kịp tăng mà giá cả nhiều thứ đã tăng đón đầu", anh Sơn than thở.
Những con cá lóc vừa ăn không lớn quá cũng không nhỏ quá được xiên từ miệng đến đuôi bằng cái que tre còn tươi, những cái que cá được cắm xuống đất, rơm chất chung quanh với lượng vừa đủ, cái khéo của người nướng là biết chất rơm tới mức nào là đủ, làm thế nào rơm vừa tàn thì cá cũng vừa chín. Cá nướng chín quá thì mất ngọt, chưa đủ đô thì thịt nhão và tanh. Rơm nhiều thì cá khét. Rơm ít, nướng nửa chừng chất rơm thêm thì khúc đầu sống, khúc đuôi khô nước. Trong khi than còn đượm, thì bọn trẻ tranh thủ nướng thêm tôm càng hoặc những con rắn bông súng mà chúng bắt hôi được khi dọn đìa. Nướng con nào chúng “giải quyết” ngay con nấy cho nóng hổi vừa thổi vừa ăn, vừa ăn vừa nướng, tay làm hàm nhai ngon đến nỗi nuốt không kịp thở.
Trọng Phúc kể ngày xưa anh từng đặt mục tiêu học thật giỏi. Tuy nhiên đến năm lớp 12, nam nghệ sĩ nghỉ giữa chừng vì không có tiền đi học. "Đến khi xa nhà thì tôi đã luôn tự nhủ phải lo cho mẹ. Tôi lấy đó làm động lực để cố gắng phấn đấu và nhờ nghị lực của bản thân mà có được ngày hôm nay”, NSND Trọng Phúc bày tỏ.
Tôi còn nhớ, hồi tôi học lớp một, nhà nghèo lại đông anh em nên phải tự đi học. Mà con đường từ nhà đến trường thì xa, ngày ấy đâu có xe như bây giờ. Sáng sớm tinh mơ tôi phải lẽo đẽo chiếc cặp trên vai để đến trường. Trời nắng tháng ba dữ dội tôi cuốc bộ hàng mấy cây số. Lúc ấy, đường đến trường làm gì có quán nước ven đường như bây giờ, mỗi lần thấy khát tôi cứ ghé tạm một nhà nào đó để xin gáo nước mưa uống cho đỡ khát. Gáo nước mưa ngày ấy không như những ly nước mía, sâm lạnh hay nha đam bây giờ nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu là tình cảm. Tôi nhớ như in sự nhiệt tình của những người dân quê, sự vồn vã, hỏi thăm, có khi nhường võng cho tôi nằm đỡ mệt,… Tất cả những điều đó đã làm cho những gáo nước mưa ngày ấy trong tôi mát lịm cho đến bây giờ.
Cứ như vậy, mỗi ngày, bà chủ cùng cậu con trai miệt mài phục vụ những phần hủ tiếu tới thực khách ghé ủng hộ. Công việc cũng trở thành niềm vui tuổi xế chiều của dì Ba…
7.83GB
Xem5.33B
Xem752.51MB
Xem95.64MB
XemQuét mã để cài đặt
vnkv999 com khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
675tdtc88
2025-04-22 05:17:19 online casino 2 euro einsatz
375km888b
2025-04-22 05:17:19 lottery kerala result
514thủ môn brazil world cup 2002
2025-04-22 05:17:19 Khuyến nghị
700missbet
2025-04-22 05:17:19 Khuyến nghị